Tác phẩm đạt giải Ba cuộc thi "Chúng ta trong tương lai 2020"
Tác giả: Phạm Thị Hoài (Khối sản xuất số 1)
Khi cái nắng của HN bắt đầu trở nên chói chang, và chùm phượng đỏ bắt đầu e ấp qua các con phố khiến cho lòng người cái cảm giác 1 mùa hè nữa lại về. Ừ thì hè đã về thật rồi nhưng với mỗi chúng ta, những con người đang sống dưới mái nhà NGS IT, thì nó còn đánh dấu những chặng đường cùng nhau đi suốt 1 năm trời, NGS IT lớn thêm 1 tuổi. Đã bao giờ nhìn lại quãng thời gian đã qua, nhìn lại những gì mình đang có, chúng ta có tự đặt câu hỏi rằng chúng ta của sau này sẽ ra sao chưa? Sau này là bao lâu? 1 năm, 5 năm hay thậm chí là 10 năm, 20 mươi năm hay có khi là cả một đời người. Tương lai đơn giản là những gì phía trước, sẽ xảy ra và kế thừa những gì chúng ta đã và đang làm được. 2 năm là quãng thời gian có lẽ k dài, là những bước chân đầu tiên trên con đường chinh phục thử thách, 2 năm với biết bao thăng trầm khó khăn tưởng chừng như gục ngã, nhưng cũng là 2 năm với những quyết tâm k ngừng nghỉ của những con người gắn bó với nơi này, NGS IT đã bắt đầu gặt hái được những thành quả và đặc biệt là khẳng định được năng lực của mình. Cách đây hơn 1 năm về trước, khi còn lại 1 thành viên mới tham gia vào gia đình NGSIT này, mọi thứ thật mới mẻ và xa lạ, nhưng rồi thời gian trôi qua, tôi cảm thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều, cảm thấy yêu hơn cái không khí nơi đây, và thương hơn những con người ăn cùng ăn, ngủ cùng ngủ, chơi cùng chơi và cùng làm việc để góp phần vào sự nghiệp phát triển của công ty. Với tôi, công ty giờ thực sự là ngôi nhà thứ hai của mình, nơi mà tôi dành phần lớn thời gian của mình, nơi có những người em dễ thương và những người anh người chị dễ mến. Mỗi người chúng ta đến với NGS IT với những lí do không phải ai cũng giống nhau, có người đến vì niềm đam mê với nghề, có người đến vì yêu con người nơi đây nhưng cũng có người đến đơn giản vì 1 chữ "duyên". Dù với lí do nào đi chăng nữa, tôi tin chắc rằng tất cả đều có 1 mong muốn cùng nhau xây dựng một công ty ngày càng vững mạnh với những điều kiện làm việc tốt hơn. Trong chúng ta rồi đây sẽ có người ở lại, có người sẽ dời đi; có những người sẽ gắn bó cả đời, cũng có người sẽ coi đây chỉ là 1 trạm dừng chân kế tiếp, nhưng dù là ai thì tôi hy vọng rằng chúng ta hãy cố gắng hết sức mình, làm hết sức, chơi hết mình để biến những ngày đi làm không chỉ là những ngày được chấm công hay gồng mình lên với deadline còn dang dở, mà hãy làm cho nó trở nên thật sinh động và ý nghĩa để sau này dù ở bất cứ đâu, trong ngôi nhà NGS IT hay một nơi nào khác thì chúng ta đều vui vẻ nhớ rằng "chúng ta đã từng là một gia đình".